Phàm Nhân Tu Tâm là một trong những bài thơ nổi tiếng nhất của cố đông Việt Nam. Bài thơ này đã được dùng rộng rãi để truyền đạt các giá trị tâm hồn cao nhất của nhân sinh. Trong bài thơ này, nhâu Việt Nam đã chỉ ra ba cảnh trí tu dưỡng tâm cao nhất nhân sinh.
Đầu tiên, Phàm Nhân Tu Tâm nhắc đến tính thấu hiểu. Nhân sinh được yêu cầu phải có thể thấu hiểu và nhìn nhận được cảm xúc của người khác. Điều này đòi hỏi nhân sinh phải nhận ra rằng họ không phải là một con người độc lập mà họ cũng là một phần của một cộng đồng.
Thứ hai, Phàm Nhân Tu Tâm nhắc đến tính lịch sự. Nhân sinh được yêu cầu phải có thể thực hiện các nguyên tắc của lịch sự và sống theo những quy tắc của xã hội. Điều này đòi hỏi nhân sinh phải có thể thực hiện các nguyên tắc của lịch sự và sống theo những quy tắc của xã hội.
Cuối cùng, Phàm Nhân Tu Tâm nhắc đến tính chân thành. Nhân sinh được yêu cầu phải luôn luôn chân thành với lời nói của họ, và luôn luôn làm những gì họ nói. Điều này đòi hỏi nhân sinh phải luôn luôn làm đúng những gì họ nói, và không bao giờ lừa dối bản thân hoặc người khác.
Ba cảnh trí tu dưỡng tâm cao nhất nhân sinh được nêu ra trong bài thơ Phàm Nhân Tu Tâm đã trở thành một phần quan trọng của tôn giáo của người Việt Nam. Chúng đã được sử dụng để giáo dục con người và để truyền đạt những giá trị tâm hồn cao nhất của nhân sinh.